GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ

GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ 1

Một số điểm tương đồng về triệu chứng khiến nhiều người nhầm lẫn giữa ghẻ nước và tổ đỉa. Sự nhầm lẫn này có thể dẫn đến việc điều trị không hiệu quả, góp phần lan rộng bệnh và làm cho quá trình chữa trị trở nên khó khăn hơn. Dưới đây là các thông tin giúp bạn phân biệt dễ dàng giữa hai bệnh này để có thể áp đặt biện pháp điều trị một cách hiệu quả.

GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ 3

BỆNH GHẺ NƯỚC

NGUYÊN NHÂN

Ghẻ nước là do tạp khuẩn Sarcoptes scabiei hominis gây ra, phổ biến được biết đến trong văn hóa dân gian với tên gọi “cái ghẻ”. Những tạp khuẩn này vô cùng nhỏ (khoảng 0.3 – 0.5mm), sống ký sinh trên da của người, đào hang và đẻ trứng, gây nên nhiều vấn đề về da liễu cho người mắc bệnh.

VỊ TRÍ MỤN NGỨA

Mụn ghẻ nước thường xuất hiện ở các khu vực mà ký sinh trùng làm tổ, đặc biệt là vùng da non như thắt lưng, đùi trong, khu vực cơ quan sinh dục, kẽ ngón tay, và ngón chân. Đối với trẻ em dưới 2 tuổi, mụn ngứa có thể xuất hiện trên toàn bộ cơ thể.

KHẢ NĂNG LÂY LAN

Bệnh ghẻ nước có khả năng lây lan, không chỉ thông qua tiếp xúc trực tiếp mà còn thông qua nhiều phương tiện khác nhau, bao gồm:

  • Tiếp xúc trực tiếp: bao gồm việc ôm, hôn, nắm tay, hoặc quan hệ tình dục với người mắc bệnh.
  • Tiếp xúc gián tiếp: bao gồm việc chia sẻ giường ngủ, sử dụng chung đồ dùng cá nhân với người bị ghẻ nước.

Do đó, nếu không kiểm soát và ngăn chặn kịp thời, bệnh có thể lan rộng và gây ra dịch bệnh.

GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ 5

BỆNH TỔ ĐỈA

NGUYÊN NHÂN

Đến nay, nguyên nhân gây bệnh tổ đỉa vẫn chưa được hiểu rõ. Tuy nhiên, một số yếu tố được cho là có thể góp phần vào việc bùng phát bệnh, bao gồm: dị ứng, yếu tố di truyền, trạng thái trầm cảm, căng thẳng, và môi trường ô nhiễm.

VỊ TRÍ MỤN NGỨA TỔ ĐỈA

Mụn ngứa do tổ đỉa gây ra có thể xuất hiện một cách rải rác hoặc tập trung thành đám hoặc mảng trên da. Thường thì chúng tập trung ở lòng bàn tay, lòng bàn chân, hoặc khu vực kẽ ngón tay và kẽ ngón chân.

KHẢ NĂNG LÂY LAN

Tổ đỉa là một bệnh lý ngoài da thường xuất hiện đột ngột, kéo dài và dễ tái phát, gây ra cảm giác ngứa ngáy không thoải mái. Tuy nhiên, bệnh này không thường lây truyền qua tiếp xúc trực tiếp.

GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ 7

PHÂN BIỆT TỔ ĐỈA VÀ GHẺ NƯỚC THÔNG QUA TRIỆU CHỨNG

TRIỆU CHỨNG CỦA BỆNH GHẺ NƯỚC

  • Mụn nước mọc rải rác: Tại những khu vực cái ghẻ đi qua, làm tổ sẽ hình thành mụn nước mọc nông và rải rác trên bề mặt vùng da tổn thương.
  • Ngứa về đêm: Dấu hiệu phân biệt bệnh ghẻ nước và tổ đỉa dễ thấy nhất là cơn ngứa do cái ghẻ gây ra thường diễn ra vào buổi đêm. Đây là thời điểm loại tạp khuẩn này hoạt động tích cực nhất để đào hang, đẻ trứng gây ngứa ngáy dữ dội cho người bệnh.
  • Ngứa nhiều khi vận động: Khi làn da ẩm ướt, ghẻ nước có thể gây ngứa ngáy hơn đặc biệt là lúc cơ thể đổ nhiều mồ hôi. Tình trạng ngứa cũng diễn tiến phức tạp, nghiêm trọng hơn khi người bệnh tiếp xúc với nước bẩn, nước mưa hoặc khi cơ thể nóng lên.
  • Hình dáng mụn nước: Mụn ghẻ nước với kích thước nhỏ, thường có hình tròn nổi bật và quầng tối màu xung quanh. Nếu tinh mắt có thể quan sát thấy mụn nước kèm theo rãnh rất nhỏ dài 2 – 4mm.
  • Mụn dễ vỡ: Mụn nước do ký sinh trùng ghẻ cái gây ra có lớp da bọc mỏng chứa chất dịch trong nên khá dễ vỡ.
  • Mức độ lan rộng nhanh: Cái ghẻ đi tới đâu sẽ tấn công sẽ gây ra mụn và ngứa ngáy tới khu vực đó. Càng gãi nhiều thì mụn ghẻ nước sẽ càng lan rộng sang các vùng da lân cận. 
  • Mụn ở vùng sinh dục: Tổ đỉa chỉ xảy ra ở những vùng da ẩm ướt trong khi đó cái ghẻ có thể sinh sôi ở mọi vị trí trên cơ thể. Do đó, ghẻ nước cũng có thể xuất hiện ở bộ phận sinh dục tạo ra những nốt mụn đỏ sẫm và gây ngứa ngáy dữ dội.
GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ 9

DẤU HIỆU CỦA BỆNH TỔ ĐỈA

  • Da xuất hiện mụn nước: Da của người mắc bệnh tổ đỉa thường có nhiều mụn nước không có đầu nhỏ. Chúng khiến vùng da bị tổn thương trở nên sần sùi, nổi sạm và nổi cục. Khác với mụn nước do ghẻ nước gây ra, mụn nước do tổ đỉa gây ra nằm ẩn sâu dưới da, khó vỡ vì có lớp da bảo vệ dày.
  • Nguy cơ nhiễm khuẩn: Khi các mụn nước do tổ đỉa tập trung thành mảng dày, chúng có thể tạo thành bọng nước trên da. Nếu thấy các mụn nước này sưng đỏ, chuyển màu đục, có thể là dấu hiệu của nhiễm khuẩn.
  • Vùng da nóng rát: Bệnh tổ đỉa thường đi kèm với cơn ngứa không ngừng, kéo dài, làm cho vùng da bị tổn thương trở nên sưng tấy, đau đớn, nóng rát do việc gãi càng làm tăng mức độ tổn thương.
  • Da đóng vảy: Sau khi các mụn nước vỡ hoặc xẹp, da có thể trở nên khô và bong ra thành từng mảng vảy. Khi đó, vùng da bị tổn thương có thể đóng vảy, trở nên xấu xí và mất thẩm mỹ.
  • Biến dạng móng: Tổ đỉa cũng có thể gây ra biến dạng ở móng tay và móng chân, làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp và sức khỏe của móng.

MỨC ĐỘ NGUY HIỂM CỦA GHẺ NƯỚC HAY TỔ ĐỈA

MỨC ĐỘ NGUY HIỂM CỦA GHẺ NƯỚC

Ghẻ nước là một bệnh da nguy hiểm; nếu cái ghẻ vẫn ký sinh trên da, mụn ngứa không thể tự lành. Nếu không điều trị, mụn ghẻ nước có thể vỡ ra, gây nhiễm trùng với biểu hiện chảy mủ, viêm nang lông, viêm hạch, và thậm chí gây viêm cầu thận cấp. Ngoài ra, nhiều trường hợp tái phát bệnh nhiều lần có thể dẫn đến chàm hóa da.

GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ 11

TỔ ĐỈA CÓ NGUY HIỂM KHÔNG?

Mặc dù không gây nguy hiểm đến tính mạng, nhưng những triệu chứng khó chịu do mụn nước tổ đỉa gây ra có thể ảnh hưởng lớn đến chất lượng cuộc sống của người bệnh. Các biến chứng thường gặp bao gồm: Nhiễm trùng da, mụn viêm nang, sưng tấy, đau nhức, sốt, viêm nang cổ, bẹn, biến dạng móng…

PHƯƠNG PHÁP ĐIỀU TRỊ GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA

ĐIỀU TRỊ BỆNH TỔ ĐỈA

Trong những trường hợp nhẹ và khi bệnh mới xuất hiện, tổ đỉa và các triệu chứng của nó có thể giảm đi sau khoảng 3 đến 4 tuần bằng cách vệ sinh vùng da bệnh và thực hiện các biện pháp chăm sóc tại nhà mà không cần sử dụng thuốc điều trị toàn thân hoặc bôi ngoài. Dưới đây là một số mẹo dân gian:

Muối biển: Hòa tan một ít muối biển trong 1 lít nước ấm và sử dụng nước này để ngâm rửa tay và chân. Điều này giúp giảm ngứa, chống viêm, sát khuẩn và giảm nguy cơ nhiễm trùng da.

Lá trầu không: Rửa sạch và vò nhẹ lá trầu không, sau đó đun sôi trong 1,5 lít nước sạch trong 5 phút. Để nguội hoặc thêm nước lạnh, và sử dụng dung dịch này để ngâm tay và chân. Lá trầu không giúp giảm ngứa, sát khuẩn và phòng tránh viêm nhiễm.

Tỏi: Nghiền nát một củ tỏi tươi và ép lấy nước cốt. Hòa nước tỏi này với 100ml nước và thoa lên vùng da bị tổn thương. Sau 10 phút, sử dụng nước ấm để vệ sinh lại vùng da.

Nếu tình trạng bệnh không giảm hoặc tiến triển sau 1 tuần chăm sóc, bác sĩ sẽ khuyến nghị sử dụng thuốc uống, thuốc bôi ngoài và các phương pháp khác để kiểm soát bệnh lý. Đồng thời, việc phòng tránh lây nhiễm và các biến chứng như nhiễm trùng, viêm nhiễm, loét là rất quan trọng.

GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA: CÁCH PHÂN BIỆT VÀ CÁCH CHỮA TRỊ 13

ĐIỀU TRỊ BỆNH GHẺ NƯỚC

Trong trường hợp nhẹ, người bệnh có thể áp dụng một số biện pháp điều trị ghẻ ngứa tại nhà như sau:

  • Nước muối ấm: Hòa tan muối trong nước ấm và sử dụng dung dịch này để tắm và vệ sinh vùng da bị tổn thương. Nước muối ấm giúp giảm ngứa, chống viêm và kháng khuẩn.
  • Lá đào: Đun sôi lá đào cùng nước sạch, sau đó thêm nước lạnh vào để điều chỉnh nhiệt độ. Sử dụng dung dịch này để ngâm và rửa vùng da bị tổn thương. Nước lá đào giúp kiểm soát bệnh ghẻ nước, giảm viêm và ngứa, đồng thời có tác dụng kháng khuẩn.
  • Lá cúc tần: Dùng lá cúc tần nấu nước tắm và sử dụng xác lá để chà lên vùng da bị tổn thương. Tinh chất tanin trong lá cúc tần kích thích quá trình làm lành tổn thương, giúp se niêm mạc và có tác dụng kháng khuẩn, chống viêm.
  • Nha đam: Đắp gel nha đam lên vùng da bị tổn thương sau khi đã vệ sinh sạch sẽ. Nha đam giúp làm mát da, giảm ngứa, kích thích lành tổn thương và ngăn ngừa viêm nhiễm.

Đối với những trường hợp nặng hoặc tổn thương da lan rộng, bác sĩ chuyên khoa có thể yêu cầu sử dụng thuốc điều trị sau khi thăm khám và chẩn đoán.

CHĂM SÓC, PHÒNG NGỪA GHẺ NƯỚC VÀ TỔ ĐỈA

Dù là ghẻ nước hay tổ đỉa, để chăm sóc và ngăn ngừa tái phát, cần tuân thủ những nguyên tắc sau:

  • Vệ sinh hàng ngày: Rửa tay, chân và cơ thể mỗi ngày một cách đúng cách.
  • Vệ sinh môi trường: Thường xuyên lau chùi nhà cửa, giữ vệ sinh cho đồ đạc, giường chiếu, chăn gối và đảm bảo môi trường xung quanh luôn sạch sẽ và thoáng mát.
  • Tránh ô nhiễm: Giữ khoảng cách với môi trường bị ô nhiễm.
  • Tránh tiếp xúc với hóa chất: Hạn chế tiếp xúc trực tiếp với các chất hóa chất hoặc chất tẩy rửa mạnh.
  • Không chia sẻ đồ dùng cá nhân: Tránh dùng chung đồ vệ sinh cá nhân với người khác.
  • Ăn uống cân đối: Bổ sung đầy đủ dưỡng chất, hạn chế đồ ăn có tính chất kích thích và đồ uống có cồn.
  • Vận động thường xuyên: Thực hiện các hoạt động vận động và tập thể dục hàng ngày để củng cố sức khỏe thể lực.
  • Cách ly và điều trị: Nếu trong gia đình có người mắc ghẻ nước hoặc tổ đỉa, cần cách ly và điều trị bệnh một cách tích cực để hạn chế sự lây lan của bệnh.

KẾT LUẬN

Ghẻ nước và tổ đỉa, mặc dù khác nhau, đều là những căn bệnh da gây ra nhiều phiền toái và có khả năng tái phát cao. Vì vậy, khi xuất hiện các triệu chứng của bệnh, việc đến bệnh viện để nhận được chẩn đoán chính xác về loại bệnh là rất quan trọng. Chỉ từ đó, phương pháp điều trị phù hợp mới có thể được áp dụng để giúp cải thiện tình trạng sức khỏe nhanh chóng.

SÙI MÀO GÀ LÀ GÌ? NHỮNG ĐIỀU BẠN KHÔNG NÊN BỎ QUA

SÙI MÀO GÀ LÀ GÌ? NHỮNG ĐIỀU BẠN KHÔNG NÊN BỎ QUA 15

Sùi mào gà là một căn bệnh gây nhiều phiền toái và ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của những người mắc phải. Người bệnh trở nên nhạy cảm và dễ bị nhiễm khuẩn. Hơn nữa, sự tồn tại của căn bệnh này có thể gây ra những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng khác như ung thư, viêm niệu đạo, viêm tinh hoàn và nhiều vấn đề khác. Nếu không được chẩn đoán và điều trị kịp thời, các biến chứng của sùi mào gà có thể dẫn đến những vấn đề nghiêm trọng. Bài viết dưới đây của phunutoancau sẽ cung cấp đến các bạn những thông tin chi tiết về căn bệnh này.

SÙI MÀO GÀ LÀ GÌ? NHỮNG ĐIỀU BẠN KHÔNG NÊN BỎ QUA 17

BỆNH SÙI MÀO GÀ LÀ GÌ?

Sùi mào gà là một bệnh lây truyền qua đường tình dục, gây ra sự xuất hiện của những mụn cóc trên bộ phận sinh dục. Bệnh này do virus HPV (Human Papillomavirus – một loại virus gây u nhú ở người) gây ra. Virus này chủ yếu lây qua quan hệ tình dục không an toàn, nhưng cũng có thể lây qua một số hình thức tiếp xúc không liên quan đến quan hệ tình dục. Các mụn cóc trong sùi mào gà thường có hình dạng nhỏ gọn, giống như cây súp lơ. Trong một số trường hợp, chúng có thể rất nhỏ và khó nhìn thấy.

HÌNH ẢNH SÙI MÀO GÀ

Dưới đây là một mô tả về hình ảnh sùi mào gà ở nam và nữ, cùng với sự khác biệt giữa sùi mào gà và mụn cóc sinh dục:

HÌNH ẢNH SÙI MÀO GÀ Ở NAM

SÙI MÀO GÀ LÀ GÌ? NHỮNG ĐIỀU BẠN KHÔNG NÊN BỎ QUA 19
  • Sùi mào gà ở nam thường xuất hiện trên niêm mạc sinh dục như vùng dương vật, bao quy đầu và khu vực xung quanh.
  • Các triệu chứng bao gồm các chấm đỏ hoặc sần sùi xuất hiện trên đầu hoặc thân dương vật, bìu, khu vực xung quanh, hậu môn và đằng sau niêm mạc của dương vật.
  • Những nốt/sùi này có thể gây ngứa và đau rát.

HÌNH ẢNH SÙI MÀO GÀ Ở NỮ

SÙI MÀO GÀ LÀ GÌ? NHỮNG ĐIỀU BẠN KHÔNG NÊN BỎ QUA 21
  • Sùi mào gà ở nữ giới thường bắt đầu bằng các đốm nhỏ có màu trắng hoặc hồng trên các vùng nhạy cảm như âm đạo, bộ phận sinh dục ngoài, hậu môn và vùng chậu.
  • Những đốm này sẽ phát triển thành những cụm thịt lồi màu da, có đường viền rõ ràng và gây ngứa, đau rát.

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA SÙI MÀO GÀ VÀ MỤN CÓC SINH DỤC

  • Sự khác biệt chính giữa sùi mào gà và mụn cóc sinh dục nằm ở loại HPV gây ra và biểu hiện lâm sàng.
  • Cả sùi mào gà và mụn cóc sinh dục đều do nhiễm virus HPV, nhưng chúng có loại HPV gây ra khác nhau và có biểu hiện lâm sàng khác nhau.
  • Sùi mào gà có hình dạng giống như các mảng gai nhỏ, chóp nhọn và có thể phát triển thành những khối lớn như mào gà hay bông cải.
  • Mụn cóc sinh dục có thể xuất hiện ở nhiều hình dạng và kích thước khác nhau, từ mụn nhỏ phẳng chỉ có thể quan sát rõ ràng với kính hiển vi đến các gai nhô lên trên bề mặt da có thể nhìn thấy được.

Tuy cả sùi mào gà và mụn cóc sinh dục đều là bệnh lý do HPV gây ra, nhưng chúng có các đặc điểm và triệu chứng khác nhau. Nếu bạn nghi ngờ mình mắc phải một trong hai bệnh này, tôi khuyên bạn nên tìm sự chẩn đoán và điều trị từ bác sĩ chuyên khoa để có đánh giá chính xác và phương pháp điều trị phù hợp.

BIỂU HIỆN LÂM SÀNG CỦA BỆNH SÙI MÀO GÀ

TRIỆU CHỨNG BỆNH SÙI MÀO GÀ Ở NAM GIỚI

Sùi mào gà ở nam giới giai đoạn đầu với biểu hiện các nốt sùi mềm, nhô cao, có màu hồng nhạt có thể xuất hiện trên cơ quan sinh dục và da xung quanh như bao quy đầu, nếp gấp bẹn. Tuy nhiên, các nốt sùi này thường không gây khó chịu hoặc ngứa, làm cho việc nhận biết triệu chứng sùi mào gà ở nam khá khó. 

Trong giai đoạn sau, dấu hiệu sùi mào gà ở nam là các nốt sùi phát triển thành các mảng có đường kính vài centimet, có hình thức giống mào gà hoặc súp lơ. Chạm vào, chúng có cảm giác mềm và ẩm ướt, và có thể chảy dịch ra nếu bị ấn mạnh. Một số trường hợp, các nốt sùi có thể phát triển lớn hơn, có máu, dịch bốc mùi khó chịu.

TRIỆU CHỨNG BỆNH SÙI MÀO GÀ Ở NỮ GIỚI

Ở nữ giới, do cơ quan sinh dục có kết cấu phức tạp hơn, bệnh sùi mào gà ở phụ nữ có thể phát triển một cách thầm lặng và không có triệu chứng rõ ràng. Thông thường, sau khoảng 3 tuần kể từ khi tiếp xúc với người mắc HPV, có thể xuất hiện các nốt sùi màu hồng nhạt trên vùng kín, có dịch bên trong và dễ chảy máu. Các nốt sùi này có thể xuất hiện trên môi lớn, môi bé, âm đạo và tử cung mà không gây khó chịu cho bệnh nhân. Tuy nhiên, khi có quan hệ tình dục hoặc tiếp xúc mạnh, các nốt sùi có thể bị vỡ, gây chảy máu và có thể gây nhiễm trùng. Ngoài ra, cũng có thể xuất hiện các triệu chứng khác như mệt mỏi, chán ăn và đau rát khi quan hệ tình dục.

BỆNH SÙI MÀO GÀ LÂY QUA ĐƯỜNG NÀO?

Sự lây truyền của sùi mào gà có thể thông qua các con đường sau đây:

  • Quan hệ tình dục: Sùi mào gà thường lây qua quan hệ tình dục không an toàn, bao gồm quan hệ qua âm đạo, hậu môn hoặc đường miệng. Việc tiếp xúc với niêm mạc hoặc da ở vùng kín của người bị nhiễm bệnh có thể dẫn đến lây truyền.
  • Tiếp xúc trực tiếp: Sự tiếp xúc trực tiếp với da hoặc niêm mạc ở vùng kín của người bị sùi mào gà cũng có thể gây lây truyền. Ngay cả khi không có quan hệ tình dục, việc tiếp xúc với vùng nhiễm trùng có thể gây lây nhiễm.
  • Chia sẻ đồ dùng cá nhân: Việc sử dụng chung các vật dụng cá nhân như khăn tắm, quần áo, đồ lót, bàn chải đánh răng, dụng cụ ăn uống có thể gây lây truyền sùi mào gà. Điều này xảy ra khi những vật dụng này tiếp xúc với người bị nhiễm bệnh.
  • Sinh hoạt ở những nơi có nguy cơ lây nhiễm cao: Việc sử dụng chung các dụng cụ làm đẹp như bấm móng tay, dao cạo, kéo hoặc sơn móng tay, cũng như việc sử dụng chung các dụng cụ massage, khăn, giường có thể gây lây truyền sùi mào gà nếu người nhiễm bệnh và người khác tiếp xúc với cùng một dụng cụ mà không được vệ sinh đúng cách.
  • Lây nhiễm từ người mẹ sang con: Một số trường hợp hiếm gặp, sùi mào gà có thể lây truyền từ người mẹ bị nhiễm sang con trong quá trình sinh nở. Đây là một hình thức lây truyền dọc theo đường mẹ sang con.

SÙI MÀO GÀ CÓ NGUY HIỂM KHÔNG?

Bệnh sùi mào gà có thể gây ra một số biến chứng ảnh hưởng đến sức khỏe và khả năng sinh sản của người mắc. Đối với phụ nữ, sùi mào gà có thể gây tổn thương mô niệu sinh dục, dẫn đến tăng nguy cơ nhiễm trùng và viêm nhiễm ở khu vực tử cung, âm đạo hoặc vùng chậu, gây khó khăn trong việc thụ tinh và mang thai. Ngoài ra, sùi mào gà cũng có nguy cơ tiến triển thành ung thư cổ tử cung, làm ảnh hưởng đến khả năng sinh sản của phụ nữ.

Đối với nam giới, sùi mào gà không điều trị kịp thời và đúng cách có thể gây ra các vấn đề như tắc nghẽn niệu đạo, tắc nghẽn ống dẫn tinh, biến dạng dương vật và suy giảm khả năng sinh sản. Nghiên cứu cũng cho thấy rằng virus HPV gây sùi mào gà cũng có thể làm suy giảm khả năng di chuyển của tinh trùng, gây vô sinh ở nam giới.

PHƯƠNG PHÁP CHẨN ĐOÁN SÙI MÀO GÀ

KIỂM TRA LÂM SÀNG

Bác sĩ có thể nhìn thấy các u nhỏ màu hồng hoặc màu da trên vùng bị nhiễm sùi mào gà. Các u này có thể có dạng mụn nước và thường xuất hiện ở vùng kín, hậu môn, môi, miệng và lưỡi. Bác sĩ cũng có thể kiểm tra bằng mắt thường để xác định các triệu chứng này.

SỬ DỤNG TINH THỂ AXIT AXETIC

Bác sĩ có thể sử dụng tinh thể axit axetic để làm sáng các vùng bị nhiễm sùi mào gà. Khi tinh thể này tiếp xúc với các u, chúng sẽ trở nên trắng sáng, giúp phát hiện nhanh hơn.

LẤY MẪU MÔ BỆNH PHẨM

Nếu phương pháp trên không chính xác hoặc chưa đáp ứng, bác sĩ có thể lấy mẫu mô từ vùng bị nhiễm sùi mào gà để phân tích trong phòng thí nghiệm. Mẫu mô này được xem xét bằng kính hiển vi để xác định sự hiện diện của virus gây ra bệnh sùi mào gà.

XÉT NGHIỆM MÁU

Xét nghiệm máu có thể được thực hiện để tìm kiếm sự hiện diện của virus HPV. Đây là một phương pháp được áp dụng khi có nghi ngờ mắc sùi mào gà mà chưa có biểu hiện rõ ràng.

XÉT NGHIỆM MẪU DỊCH

Virus gây sùi mào gà có thể có mặt trong dịch tiết của người bệnh, chẳng hạn như dịch âm đạo ở phụ nữ hoặc dịch niệu đạo ở nam giới. Việc xét nghiệm mẫu dịch có thể giúp xác định tình trạng lây nhiễm và diễn biến của bệnh.

HPV COBAS – TEST

Đây là một phương pháp xét nghiệm tầm soát tế bào ung thư cổ tử cung và xác định sự hiện diện của virus HPV cùng một lúc. Phương pháp này có độ nhạy cao và có thể phát hiện virus gây sùi mào gà với độ chính xác cao.

XÉT NGHIỆM PCR XÁC ĐỊNH LOẠI HPV

Phương pháp này giúp xác định sự hiện diện của virus HPV và xác định loại HPV gây ra bệnh. Xét nghiệm này thường được thực hiện thông qua mẫu bệnh phẩm lấy từ cổ tử cung, âm đạo hoặc mẫu niệu đạo/ dịch niệu đạo.

BỆNH SÙI MÀO GÀ CÓ CHỮA ĐƯỢC KHÔNG?

Vậy bệnh sùi mào gà có chữa dứt điểm được không? Bệnh sùi mào gà là một bệnh không thể chữa khỏi hoàn toàn do virus HPV gây ra. Hiện tại, chưa có thuốc điều trị đặc hiệu để loại bỏ hoàn toàn virus này khỏi cơ thể. Tuy nhiên, có các phương pháp điều trị có thể giúp giảm triệu chứng, loại bỏ sùi mào gà và kiểm soát bệnh.

Các phương pháp điều trị hiện nay tập trung vào việc phá hủy các u sùi mào gà, tăng cường hệ miễn dịch cơ thể để hạn chế sự phát triển của virus HPV và ngăn ngừa tái phát.

PHƯƠNG PHÁP ĐIỀU TRỊ SÙI MÀO GÀ

Dưới đây là một số phương pháp điều trị sùi mào gà thông thường:

ĐIỀU TRỊ THUỐC

Có nhiều loại thuốc có thể được sử dụng để điều trị sùi mào gà. Chẳng hạn, kem bôi thoa chứa các chất như podofilox, imiquimod và sinecatechins có thể được sử dụng để làm khô và làm rụng các u sùi. Thuốc podophyllotoxin thường được sử dụng bên ngoài da để gây tổn thương và tiêu diệt tế bào sùi mào gà. Thuốc khác, chẳng hạn như bichloroacetic acid (BCA) và trichloroacetic acid (TCA) có thể được sử dụng để tiêu diệt các u. Quá trình điều trị thuốc thường kéo dài từ vài tuần đến vài tháng và thường cần sự giám sát của bác sĩ.

ĐIỀU TRỊ BẰNG PHƯƠNG PHÁP ĐỐT ĐIỆN 

Phương pháp này sử dụng dòng điện để đốt cháy các u sùi. Quá trình điều trị này thường được thực hiện trong phòng khám và yêu cầu kỹ thuật cao để tránh gây tổn thương cho mô xung quanh.

ĐIỀU TRỊ BẰNG PHẪU THUẬT

Trong một số trường hợp nặng, phẫu thuật có thể được sử dụng để cắt bỏ các u sùi. Điều này thường được áp dụng khi các phương pháp điều trị khác không hiệu quả hoặc khi sự phát triển của sùi mào gà đã tiến xa.

ĐIỀU TRỊ BẰNG LIỆU PHÁP LẠNH

Phương pháp này sử dụng nitơ lỏng để làm đông lạnh và làm hư hại các u sùi. Nitơ lỏng được xịt lên vùng bị tổn thương, gây đông lạnh và làm rụng các u. Quá trình điều trị này có thể gây ra một số tác dụng phụ như đau đớn và sưng, nhưng thường là tạm thời.

ĐIỀU TRỊ BẰNG LASER CO2

Phương pháp này sử dụng tia laser CO2 để đốt và loại bỏ các u sùi. Laser CO2 có khả năng chính xác và hiệu quả trong việc loại bỏ các u sùi mào gà.

TĂNG CƯỜNG/ĐIỀU HÒA HỆ MIỄN DỊCH

Việc tăng cường hệ miễn dịch có thể giúp cơ thể chống lại virus HPV và giảm nguy cơ tái phát sùi mào gà. Bổ sung vitamin C, E, A, kẽm, selen và L-arginine có thể hỗ trợ hệ miễn dịch. Ngoài ra, thuốc bôi ngoài da hoặc tiêm như interferon, imiquimod, sinecatechins cũng có thể được sử dụng để điều hòa hệ miễn dịch trên vùng tổn thương do sùi mào gà gây ra.

Quá trình điều trị sùi mào gà nên được thực hiện dưới sự giám sát của bác sĩ chuyên khoa để đảm bảo an toàn và hiệu quả. Bác sĩ sẽ đưa ra quyết định về phương pháp điều trị phù hợp dựa trên tình trạng sùi mào gà của bạn và các yếu tố cá nhân khác.

MỘT SỐ CÂU HỎI THƯỜNG GẶP

1. Chữa sùi mào gà có đắt không?

Chi phí đốt sùi mào gà bằng khí nitơ giá chỉ từ 7.200.000 vnđ – 9.200.000 đồng trở lên. Chi phí điều trị sùi mào gà bằng laser chỉ từ 3.800.000 đồng – 7.800.000 đồng trở lên. Đốt sùi mào gà bằng áp lạnh chỉ từ 5.200.000 – 6.700.000 trở lên.

2. Sùi mào gà có lây qua nước bọt không?

Virus HPV, nguyên nhân gây ra sùi mào gà, có thể tồn tại trong nước bọt của người bệnh. Do đó, nếu bạn tiếp xúc trực tiếp với nước bọt của người bị sùi mào gà, bạn có nguy cơ bị lây nhiễm.

Tuy nhiên, khả năng lây truyền sùi mào gà qua nước bọt tương đối thấp. Virus HPV cần có thời gian và điều kiện thích hợp để xâm nhập vào cơ thể người khác. Do đó, không phải tất cả những người tiếp xúc với nước bọt của người bị sùi mào gà đều sẽ bị lây nhiễm.

3. Sùi mào gà bao lâu thì phát bệnh?

Thời gian ủ bệnh sùi mào gà có thể dao động từ 3 tuần đến 8 tháng, trung bình là 3 tháng. Tuy nhiên, cũng có trường hợp thời gian ủ bệnh ngắn hơn hoặc dài hơn.

Sau khi ủ bệnh, các triệu chứng của sùi mào gà sẽ xuất hiện dần dần. Ban đầu, các nốt sùi thường nhỏ, mềm, màu hồng nhạt và mọc đơn lẻ. Sau đó, các nốt sùi sẽ phát triển to dần, có thể mọc thành từng cụm trông giống như súp lơ.

Bài viết trên đây đã chia sẻ đến các bạn những thắc mắc về sùi mào gà là bệnh gì, sùi mào gà có chữa được không. Cùng theo dõi các bài viết khác của phunutoancau để có thêm nhiều kiến thức bổ ích.